Yêu và từ bi với chính mình

Bài viết của Trinh Ann
( 🍄Bài viết này là lời cảm ơn và là bài “trình pháp” với Bà Ly 🍄)
Hôm qua mình đọc lại bài Suy nghĩ của hoà thượng Thích Thông Triệt, đến đoạn rải tâm từ, tâm bi và tâm hỷ thì mình bỗng nhận ra, mình cần gửi tặng cho chính mình trước nhất, không phải ai khác sự yêu thương và vui vẻ. Việc “ hiển nhiên “ như vậy nhưng mất rất nhiều công quan sát, nhận biết mình mới “ thực chứng “ sâu sắc. Không phải là cái hiểu lý thuyết do đọc tài liệu nữa.

Như cái thuở sơ khai trên hành trình tìm tòi con đường thoát khổ, mình đã hiểu về yêu chính mình rất đơn giản, rất nông như cho phép mình làm điều mình thích, chăm sóc body…. Thật ra chúng không sai, nhưng vì không rõ được cái sâu sắc bên dưới, nên mình làm được mấy hôm thì chán, lại ngụp lặn và tự hỏi hàng trăm câu hỏi khác là yêu mình rồi sao không thấy đời thay đổi nhỉ? Sao vẫn cứ quẩn quanh trong mối tơ vò?

Cho đến khi mình thực hành đủ lâu, tâm được luyện thành thói quen quan sát hàng ngày (như phần cứng chạy ngầm, biết được mọi hoạt động trong ngày của các phần mềm như các tập đoàn vẫn làm để theo dõi máy tính nhân viên ấy), thì mình mới chứng kiến/ thấy bằng tâm thức toàn bộ các câu chuyện, lời nói thầm mà phần ý thức có lời đã vẽ vời, sáng tác ra, mình đã tin những lời nói ấy ra sao, rồi thì những lời thì thầm mà mình từng tin là các giải pháp, những ý tưởng, những hoạch định tương lai dài hơi “thông minh” đảm bảo cho mình một tương lai an toàn và hạnh phúc ( giống kiểu các tập đoàn Mỹ bắt đội sales vẽ bánh tăng trưởng từng năm và 5 năm của thị trường, ai cũng vẽ cho đẹp để mong được an toàn là không bị đuổi việc, gia đình được đảm bảo, có tiền chi trả cho các thú vui sang trọng), và sau đó thì chạy trối chết theo kế hoạch mà mình “tưởng” là dẫn đến an toàn và hạnh phúc đó. 

Hậu quả là tự mình đưa mình vào đường cao tốc, chạy bộ nhưng với tốc độ 120km/h. Đuối cũng không dám dừng vì dừng là “sợ” chết 🏃🏻‍♀️🏃🏻‍♀️

Khi nhìn rõ được ảo tưởng của mình về cái gọi là hạnh phúc đảm bảo ấy, như thành công, chức vụ, tiền nhiều, kết hôn, con thông minh, con làm cha mẹ vui…thì mình sẽ nhìn được tiếp động cơ thúc đít mình chạy. Đó là nỗi sợ! Sợ đủ các loại: bỏ rơi, cô đơn,không có tình yêu, không ai yêu, chết đói, chết rét, không được công nhận, không làm được cái gì đáng kể, không an toàn, không gia đình, gái già, con không bằng bạn, có lỗi với con, không tỉnh thức, không giác ngộ, sợ ngu, sợ không tiến bộ hay tiến triển, không biết được tình yêu mà các vị thầy nói đến trước khi chết…..ôi vãi linh hồn với các “ con ma họ Sợ” 🧟‍♀️🧛‍♂️

Thế là đường cao tốc được lồng vào phim kinh dị. Chạy thấy bà luôn!

Trong lúc vẫn chạy như điên thì trang điểm bằng váy áo, túi xách, đồng hồ hàng hiệu, đi spa tí, yêu một anh giai nào đó để chạy cho có đội, vừa chạy vừa làm đám cưới và tranh thủ đẻ con cho đội thêm đông vui. 🤣🤣

Thế thì tình yêu ở đâu? Yêu và từ bi với bản thân mà cứ tự đẩy mình vào phim hành động kinh dị thế ư? Không cho mình dừng lại, không cho mình thở. Liên tục ép mình hết lần này đến lần khác.

Khi chưa thực sự thấy rõ mình đã ảo tưởng về mình, về thành công, tài chính và tình yêu, thì còn chưa thấy được khao khát của chính mình thiêu đốt mình ra sao, và nếu nghịch duyên, không được toại nguyện, thì khao khát trở thành giận dữ 😡 kinh khủng, mình tự giận chính mình ( nhưng cứ tưởng giận người khác) và lại bị thiêu đốt bởi lửa giận. Cứ thế, còn chưa nhận biết thì còn đua và còn bị thiêu đốt dữ dội. 

Yêu chính mình đúng đắn là thực hành nhận biết để không tự mình hại mình như thế nữa, không cực đoan với mình, bắt mình chỉ chọn cái này hoặc cái kia, cho phép mình được chọn cái “ ít khổ hơn” đã, còn cái mơ ước khi nào nó đến hẵng hay, cho phép mình tận hưởng các offer của người khác và cuộc sống ban tặng, ví dụ như còn thương yêu nhau thì đừng đẩy mình vào thế khó hoặc yes hoặc no, tận hưởng nhịp sống yên ả, tươi đẹp diễn ra mỗi ngày như cơm ngon, gió mát, sách hay và cả những vận may trong đời. Cũng cảm ơn tâm trí xúi giục và những trải nghiệm thê thảm ( nghe hơi ba phải nhỉ ), có lúc nó khiến mình muốn tự tử, nhưng cũng nhờ nó mà mình đến nơi đây, cảm nhận được yêu thương và yên tĩnh trong lòng.

Trinh Ann

Đăng bởi Phan Ý Ly

Hello. I am a being that has been thru the adventure of the mind, tasting the fruits of self inflicted sufferings in various ways that were mistakened for love, success, freedom, truth and beauty. I had wokened up from the biggest dream of human mind and am now humbly here to take each moment in purity and clarity and to share this down to earth magic of being in touch with reality, to whomever interested.

%d người thích bài này: