Mình tên Trương Thị Mai, mình sinh năm 1992.
Mình đã từng thử thiền Thủ Ấn Yoga, thiền định, nhưng chỉ trong thời gian ngắn. Mình đã từng thử phương pháp Niệm chú, ăn chay, đọc kinh, cầu nguyện, rải tâm từ, làm từ thiện, gieo hạt, suy nghĩ tích cực, biết ơn mỗi ngày… và cho rằng khi thực hành những phương pháp đó là mình đang tu tập.
Mình cho rằng quãng thời gian và trải nghiệm này quan trọng. Nó cho mình thấy được rằng tất cả những phương pháp tìm cách cải nghiệp, trốn tránh thực tại, đè nén thân tâm, điều khiển suy nghĩ và cảm giác tinh vi hay tưởng tượng ảo vọng về tương lai,… không giúp mình tỉnh táo.
Ngược lại, mình thấy tổn thương hơn, đắm chìm trong tham vọng, cảm thấy như mình bị nhấn vào một mê cung khổng lồ của các trường phái tu mà không thể có lối thoát.
Tuy vậy, những kinh nghiệm này lại không “cần thiết” để mình có được sự tỉnh biết như ngày hôm nay. Mình không cho rằng phải tự khổ, phải tự làm sai, phải lạc lối,… là điều kiện thiết yếu để mình tiến bộ hay có thể lĩnh hội được những gì được dạy về quan sát tỉnh biết.
Sau này, mình đã tham gia khóa học Cùng Nhau trở về 1 và 2, Yêu Đương, Qfests do Như Là tổ chức. Kể từ đó mình đã bắt đầu thực hành quan sát tâm hàng ngày và rồi mình tham gia khóa Như Không tháng 8/2022 do chị Ly tổ chức ở Hà Nội.
Mình thấy một người trong sáng, chưa vấp ngã gì trong cuộc đời cũng có thể dễ dàng tiếp thu và thực hành đúng được những gì được dạy tại Như Không.
Đúng như tên gọi của lớp, Như Không, mình đến tay không, ra về cũng trắng tay; và không những thế còn rơi rụng đi rất nhiều bao tải gánh nặng đã tích lũy ba mươi năm qua.
MÌNH VẪN TỰ HỎI CHÍNH MÌNH, ĐIỀU GÌ LÀ QUAN TRỌNG?
Nếu tiền, an toàn, túi xách, nhà, xe,.. quan trọng hơn, thì mình đã chọn ở nhà và xây dựng cho mình một cuộc sống như mình muốn. Còn nếu trí tuệ, tỉnh táo, tìm về chính mình và hiểu chính mình quan trọng hơn, thì mình không tìm kiếm sự miễn phí, mình tìm kiếm một người Thầy thực sự.
Căn nguyên của mọi ngu dốt và khốn khổ là do thiếu tỉnh táo, và khởi đầu của trí tuệ và sự thông thái cũng là do tỉnh biết. Đối với mình sống làm người, là để tỉnh biết và giác ngộ ra chính mình.Xưa kia cầu Đạo phải chặt tay mình giữa trời tuyết trắng, nên mình tự thấy mình may mắn vì đi đúng đường, học đúng người.
Mình thấy là con người có xu hướng tự làm khổ, làm khó chính mình. Trước đây mình hay cho là những điều khó khăn, trắc trở, phải mất nhiều công phu để có được hay là những gì huyền bí, nhiệm màu, không thể với tới mới là quý giá.
Vậy mà lại có vị thầy nói “ Sự thật/ Niết Bàn có khắp mọi nơi, khi sinh hoạt thường ngày và sống đúng tốt trọn vẹn thấy biết đã chính là đi tu rồi”.
Mình không thể tin được câu nói đó.
Trong cả đời mình từ khi sinh ra, mình luôn phải nỗ lực, cố gắng.
Mình phấn đấu ngoan ngoãn, học giỏi, nghe lời, đỗ đạt, giúp đỡ cha mẹ,… để được bố mẹ yêu mình.
Mình cố gắng sống hòa đồng, thân thiện, sẻ chia để có bạn bè.
Mình vất vả lao động, cạnh tranh bon chen để xin được việc làm, kiếm tiền nuôi sống bản thân.
Mình phải đầu tư chăm sóc cơ thể, sắc đẹp, kĩ năng, cách ứng xử, … để có được một người yêu tương xứng, một tấm chồng tốt.
Mình tin rằng nếu muốn đạt được Niết Bàn, nếu muốn tu, thì cần rất nhiều nỗ lực cố gắng và cả căn cơ hơn người bình thường.
Không thể nào trên đời có cái chuyện dễ dàng như thế được!
Chính vì thế, mình đã tự tìm đến rất nhiều cách khác nhau để phấn đấu tu.
Cho đến khi càng “tu” càng thấy khổ, càng thấy mình bị chạm vào chân tường, mình mới bắt đầu nghi ngờ những gì mình từng tin tưởng.
Khi đó, mình tìm thấy chị Ly, mình từng bước thực hành theo những gì chị hướng dẫn, và tự mình đã nhận ra rằng, đúng thực là “chỉ đơn giản sống đúng tốt trọn vẹn thấy biết chính là đi tu” rồi.
Vì những niềm tin, quan điểm, tập khí sâu dày bên trong bản thân, mà mình thấy rất cần một người thầy hướng dẫn. Trong quá trình thực hành, trở về trọn vẹn với chính mình, có một nghìn lẻ một câu hỏi vì sao.
Mình có rất nhiều hiểu lầm, có rất nhiều mắc kẹt, thực hành sai suốt thời gian đầu, nếu không có thầy chỉ ra, có thể mình sẽ kẹt vào đó rất nhiều năm, nhiều thập kỷ, hay có khi cả đời.
Mình luôn thấy biết ơn và may mắn vì mình đã có cơ hội được chị Ly đồng hành trong suốt hai năm qua. Cả cuộc đời mình đã thay đổi thật sự ngoạn mục.
“Tâm bình thì thế giới bình”
HỌC NHƯ CHƠI
Thường khi tu học mình sẽ phải ăn chay, đi thiền hành thật chậm, ngồi thiền với tư thế thẳng lưng, tập trung vào hơi thở, quan sát bụng phồng xẹp, hoặc quan sát các đối tượng được định sẵn trên thân và tâm. Mình sẽ phải mặc trang phục theo quy định của lớp, hạn chế nói cười, im lặng thánh thiện, và thường khi học hay thiền mình hay rơi vào trạng thái chán, buồn ngủ hay đau đầu, đau nhức toàn thân, tối không được ăn nên đói bụng,….
Khi học Như Không, mình cảm thấy mình như một đứa trẻ, trong sáng trải nghiệm những thú vị của cuộc sống, tự học ra bài học của mình dưới sự hiện diện trọn vẹn hướng dẫn của cô giáo, được chơi và học hỏi cùng các bạn.
Như Không chủ yếu là học thông qua trò chơi, các bài tập vận động, tương tác, tư duy.. vô cùng sáng tạo và độc đáo. Mình thấy cũng có thể gọi là “Thiền” thông qua thực tế cuộc sống cũng được; chứ ở lớp không có ngồi thiền định, kiết già, cố gắng chịu đau, hay phải mặc những trang phục quy định, cố giữ trạng thái này kia ở mình.
Các bài tập không mang không khí nghiêm trọng, buồn chán hay khó hiểu; mà hoàn toàn ngược lại, suốt thời gian học mình cười nhiều đến nỗi cơ mặt bị giãn ra trông thấy.
Mình luôn thấy vui, hào hứng, sáng tạo và hiện diện trong 7 ngày. Như Không cũng có rất nhiều khoảnh khắc để học sinh tĩnh lặng, quay vào trong, thấy ra chính mình trong các hoạt động và trạng thái đang diễn ra.
7 ngày mình cười, nói, vui, chơi, học, xúc động, hạnh phúc, vỡ òa, … rất nhiều cảm xúc và diễn biến trong mình, trừ buồn chán.
Khi học, tuy bề ngoài thực hiện nhiều hoạt động sôi nổi, nhưng bên trong mình luôn có sự tĩnh lặng thấy biết hết tất cả những diễn biến đó.
Chơi mà học, học mà chơi, mỗi bài tập lại dạy cho mình một điều gì đó, thấy ra và tháo gỡ được rất nhiều hiểu lầm, định kiến, niềm tin và mắc kẹt nơi chính mình. Mình tự nhủ thầm trong lòng, “Sao chị Ly có thể sáng tạo ra những bài tập tuyệt vời và hay ho đến thế cơ chứ?”
Dùng ngôn từ thật khó có thể mô tả, chỉ khi trải nghiệm trực tiếp mới thấy được sự khác biệt hoàn toàn giữa Như Không và các chương trình tu tập mà mình thường thấy.
TỈNH THỨC – KHÔNG QUA THỜI GIAN
Khác biệt rõ ràng nhất tại Như Không so với những gì mình từng tham gia trước đây là học viên được hướng dẫn quan sát, tỉnh biết qua các bài tập như hoạt động trong cuộc sống thường ngày; và việc thấy biết được thực hành ngay lập tức ở lớp học, không cần qua thời gian, không cần nỗ lực, vô cùng đơn giản, dễ thực hiện, ai cũng có thể làm được.
Như Không cho mình trải nghiệm trực tiếp, thực nghiệm và thực chứng tất cả các lý thuyết về quan sát tỉnh biết.
Không như các phương pháp khác cần ngồi tưởng tượng, nỗ lực, hay chờ đợi một điều gì đó sẽ xảy ra vào tương lai, Như Không cho mình thực chứng ngay ở đây và bây giờ, ngay thời điểm ở lớp học luôn.
Theo mình, để có được hiệu quả khác biệt này, đến từ cả người học lẫn người thầy. Người thầy giỏi có thể hoàn toàn hiện diện và hướng dẫn được cho học viên cách thực hành đúng; và đương nhiên trò cũng cần hiện diện, hợp tác, cầu thị và tự chủ động tham gia thực hành thì mới tiến bộ được.
Phương pháp thực hành tại Như Không phù hợp với mọi đối tượng (trừ trẻ em còn quá nhỏ), vì nó quá đơn giản dễ dàng, một đứa trẻ 12 tuổi cũng có thể làm được.
Chị Ly là một người thầy trí tuệ thực sự, đối với mình.
CÀNG HỌC CÀNG MẤT
Như đã nói ở trên, mình đã thực hành thấy biết thân tâm hàng ngày kể từ đầu năm 2021. Nhờ sự hướng dẫn từ chị Ly qua các lớp học “Cùng Nhau Trở Về”, mình đã từng bước gỡ được nhiều hiểu lầm và thực hành đúng.
Việc quan sát nói thì nghe như có vẻ là một việc gì đó phải làm, hay phải chú tâm, nhưng thực ra là không cần làm gì cả, tự tánh biết soi chiếu hàng ngày, không có “tôi” nào đang phải dụng công quan sát gì cả.
Tuy vậy, mức độ trọn vẹn “thấy” ở mình sau khi học xong Như Không thay đổi rõ rệt, ngày càng trong sáng và trọn vẹn hơn.Dù bỏ thời gian và học phí để tham gia Như Không, nhưng mình thấy mình không có tích lũy thêm được kiến thức gì, mà mất đi rất nhiều.
Mất đi sự thờ ơ với cuộc sống, thay vào đó mình tham gia nhiệt tình vào cuộc đời mà lại không dính mắc vào bất cứ điều gì.
Mình mất đi nhiều niềm tin, định kiến sai lệch.
Và cuối cùng, cái mất to lớn, mình mất đi nhiều hiểu lầm về việc tu tập, thiền, giác ngộ.
Thật là một lớp học lạ kỳ, chỉ mất chứ chẳng được gì!
NHIỆT THÀNH MÀ KHÔNG BÁM CHẤP
Như Không giúp gỡ bỏ rất nhiều hiểu lầm của mình, mình không thể kể ra hết vì sẽ mất ba ngày ba đêm, như vậy sẽ không ai dám đọc review của mình mất.
Mình chỉ nêu một ví dụ nhỏ, đó là mình học được cách nhiệt thành với cuộc sống, sống chân thành, nhiệt tình và đúng tốt trong từng khoảnh khắc hiện tại.
Làm nhiệt tình xong rồi buông ra, không bám vào kết quả hay tự mãn rằng đấy là do tôi đấy nhé. Tôi chỉ là một phần bé nhỏ góp phần vào mọi thứ.
Trước đây mình thấy mình chưa thực sự tham gia vào đời mình, vì những định kiến và niềm tin nghe có vẻ rất “tâm linh cao siêu”, tuy vậy nó cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi, mà suy nghĩ thì đến rồi đi.
SỐNG TRỌN VẸN
Sau khi học xong, trong cuộc sống mỗi khi mình chạm vào một tình huống nào đó, thì các bài học ở Như Không lại hiện ra trong mình.
Mình nhận ra Như Không không cho mình lý thuyết, mà là thực nghiệm, và đó là trải nghiệm của mình, đã ngấm vào mình.
Cuộc sống của mình ngày càng trong và sáng hơn nhờ điều đó.Mình thấy cuộc sống của mình tuyệt diệu và đầy màu sắc.
Điều đó không có nghĩa mình nói hoàn cảnh sống của mình hoàn hảo. Mình vẫn có vui- buồn- giận- yêu- ghét,… mình vẫn có suy nghĩ, mình vẫn có những sóng gió ập đến, vẫn có những khó khăn của cuộc sống cơm áo gạo tiền.
Tuy vậy, mình chỉ đơn giản thấy biết, như một người ở trong nhà ngắm nắng- mưa- bão- giông mà không bị chúng cuốn đi.
Mình hay tả rằng mình thấy đời mình thật nhã và thi vị khi tỉnh biết.
Mình thấy mình hài lòng với những gì đang diễn ra, tôn trọng bản thân mình và người khác hơn sau lớp học. Tuy vậy lại không bám vào việc mình phải là cái gì đó hơn người, mình phải là điều này điều kia, mà mình ngày càng dễ tính.
Mình dễ tính nhưng không dễ dãi, buông chứ không buông thả, không hại mình hại người không có nghĩa là ai đến làm hại mình cũng được.
Mình học được rất nhiều bài học, ví dụ như Từ Bi của bậc Trí khác biệt ra sao với Từ Bi của kẻ Ngu.
Mình chỉ đơn giản thấy, còn làm gì tiếp theo sẽ thuận theo tự nhiên, vậy là đủ.