Bài viết của Thảo Phương
Tôi đưa em giấy trắng và bút chì
Em hãy vẽ những gì em thích
Lâu đài hay túp lều tùy em
Lọ lem hay công chúa đều được.
Rồi
Em xóa đi tất cả
Tôi nói: tuệ tri như giấy trắng
Ghi nhận đường nét hiện lên và biến mất
Vẫn vẹn nguyên
Là giấy trắng.
Em nghe xong, bật cười khúc khích
Miệng em cười se sẽ tựa hoa ngâu.
Một cơn gió cuốn tờ giấy bay đi
Em cũng chẳng lưu luyến gì giấy trắng và lời tôi
Vội chạy đi chơi cùng chúng bạn.
Tháng tháng năm năm trôi qua
Em lớn lên
Trải qua bão táp, phong ba, và vinh hoa cuộc đời
Giấy trắng
Còn không?
Một chiều nọ, em lặng lẽ bên hiên
Nhìn lá rụng về cội
Em chợt hiểu điều gì đó đơn sơ
Bừng tỉnh, em chợt nói: “À! Vẫn vẹn nguyên, giấy trắng.”
Nói xong
Em bật cười khúc khích
Mắt em cười trong trẻo tựa mùa thu.